Đăng nhập để nhận nhiều ưu đãi hơn
Bạn chưa có sản phẩm yêu thích nào
Bạn chưa có sản phẩm nào trong giỏ hàng.
Những chuyện của người đàn bà mang thai, sinh nở, cho con bú, ru con, nựng con, nhớ con, rồi con yêu mẹ, mẹ yêu con… tưởng chừng như là chuyện “xưa như trái đất”. Ngày xưa những năm tháng gian nan, người mẹ Việt dù có phải ăn độn khoai độn ngô vẫn ôm ấp ru rín con và dòng sữa mẹ vẫn tuôn trào nuôi con khôn lớn, dù có phải che chở cho con dưới tầm oanh kích của máy bay B52 trong những ngày rét mướt năm 1972, trẻ con nước Việt vẫn lớn lên và đi khắp thế giới, rồi những năm hậu chiến gian nan, người mẹ đã phải chắt chiu từng giọt sữa, từng thìa nước thịt, từng miếng tóp mỡ để nuôi con vượt qua những ngày sài đẹn để rồi đứa con mình lớn bồng lên, xa mình đi, hoàn toàn trở thành “kẻ khác”, đứa con còi cọc ngày nào bước đến bục vinh quang (ví dụ như là nhận… huy chương vàng trong kỳ thi olympic Vật lý quốc tế chẳng hạn)… Vâng những chuyện như thế dường như giờ đây vẫn chìm nghỉm, khuất mờ trong cõi u minh, phủ bụi thời gian, chưa bao giờ được hiển hiện lên trang sách bằng những dòng văn chương, chưa bao giờ giới văn bút nước nhà coi đấy là một đề tài lớn có thể viết lên những tác phẩm lớn.
Thời gian cứ gấp gáp trôi qua, giờ đây người mẹ Việt lại phải đối diện với những gian nan khác khi đường phố tràn ngập sữa ngoại, khi tiếng nhạc vang lên từ những máy móc truyền thông đa phương tiện đang át dần tiếng ru con nhỏ nhẹ êm đềm, rồi… những bà mẹ trẻ hối hả tham gia vào công việc xã hội, những chuyến đi công tác dài ngày, những tham vọng thăng tiến “khẳng định mình” giằng co với nỗi nhớ con, với nỗi lo lắng, với nỗi đau lòng khi nghĩ đến đứa con đang thiếu tình mẹ để rồi tình mẹ lạnh đi, nguội đi và làm ngơ đi để đứa con “núm ruột của mình, máu thịt của mình” phó mặc “trăm sự” cho những người “dưng”… Tất cả những chuyện ấy cũng chẳng ai chú ý, cũng coi như “chuyện thường ngày” nhỏ nhặt… và giới văn bút vẫn hì hục tranh luận… đi tìm ở đâu cho ra… “tác phẩm lớn”.
Bỗng đâu, một ngày đầu hè năm 2012, tôi lững thững đến Cà phê Trung Nguyên phố Hai Bà Trưng để dự cuộc ra mắt cuốn sách “Thư gửi con” của giáo sư Thái Kim Lan. Tôi biết được thông tin này nhờ trang web “Đọc sách cùng con” của tiến sĩ Thụy Anh. Tôi cũng đã được đọc một số bài viết của giáo sư Thái Kim Lan trên tạp chí Tia Sáng và đặc biệt là lời giới thiệu của bà về cuốn sách Con yêu bánh nậm của nhà văn Trần Kiêm Đoàn đã để lại trong tôi một ấn tượng sâu sắc về một tình yêu xứ Huế.
Cầm cuốn Thư gửi con nhẹ bỗng trên tay, tưởng đâu là chỉ có gió nhẹ thổi qua một chút xúc cảm không có gì lạ. Ấy thế mà rồi cuốn sách đã hút hồn tôi, ám ảnh tôi, lãng đãng theo tôi như suơng khói, để đến hôm nay, mùa hè đã qua, mùa thu đã tới, tôi cảm thấy cần phải viết lên, phải nói lên về cuốn sách đó với mọi người.
Nếu những bức thư này mãi mãi nằm kín trong ngăn kéo thư cũ… Những lá thư là “của riêng”… thì… mây vẫn bay, gió vẫn thổi và chúng ta, những người đọc “không có gì”. Nhưng khi những bức thư này đã hiển hiện trong một cuốn sách để dâng hiến cho đời thì nó đã thật sự ngân lên một tiếng chuông. Một tiếng chuông đang ngân nga vọng đi vọng lại trong lòng ai đã đọc cuốn sách này.
0 đ
810,000 đ
500,000 đ
1,205,000 đ
1,268,000 đ
280,000 đ
350,000 đ
400,000 đ
129,000 đ
600,000 đ
420,000 đ
200,000 đ
176,000 đ
220,000 đ
144,000 đ
180,000 đ
6,000,000 đ
190,000 đ
300,000 đ
95,000 đ
115,000 đ
Chúng tôi sẽ thông báo khi nhận xét của bạn được duyệt. Nhận xét của bạn giúp mọi người có trải nghiệm mua sắm tốt hơn.
Vui lòng cung cấp email đăng nhập để lấy lại mật khẩu.
Tạo tài khoản để theo dõi đơn hàng, lưu danh sách sản phẩm yêu thích, nhận nhiều ưu đãi hấp dẫn.
Bạn đồng ý thực hiện mọi giao dịch mua bán theo điều kiện sử dụng và chính sách của Sen Bụt.
Bạn chưa có sản phẩm yêu thích nào.
Đăng nhập để nhận nhiều ưu đãi hơn.